Cách thông thường mà “rủi ro” thường được dạy trong các trường kinh doanh chính là sự biến động giá của cổ phiếu như một phép đo lường trực tiếp cho rủi ro của công ty. Điều này đã cho phép các học giả định lượng “rủi ro” của một khoản đầu tư như một biến số trong các mô hình thống kê và định giá.
Tất nhiên, Buffett có định nghĩa khác về rủi ro. Ông cho rằng rủi ro là liệu lợi nhuận sau thuế từ một khoản đầu tư “có đảm bảo cho ông ít nhất sức mua như ông có lúc ban đầu, cộng với một tỷ lệ lãi khiêm tốn trên số vốn ban đầu đó”. Điều này có nghĩa là Berkshire coi rủi ro là sự mất vốn vĩnh viễn hoặc chỉ đạt được lợi tức trên vốn không thỏa đáng.
Mối quan tâm hàng đầu của Buffett trong việc quản lý rủi ro chính là “rủi ro kinh doanh”, không phải rủi ro thị trường. Nói một cách đơn giản, thu nhập của một công ty sẽ thể hiện như thế nào theo thời gian. Buffett và Munger nghĩ về rủi ro kinh doanh theo nghĩa những gì có thể xảy ra trong nhiều năm có thể phá hủy, sửa đổi hoặc làm giảm sức mạnh kinh tế mà họ cho rằng hiện đang tồn tại trong một doanh nghiệp. Nó không thể định lượng hoặc đo lường trực tiếp như beta, nhưng nó thực sự là định nghĩa thích hợp về rủi ro.
Các nhà đầu tư thường xuyên để cho những hành vi phi lý trí của người khác ảnh hưởng, khiến họ cũng có những hành vi phi lý trí. Nên tập trung vào những gì bạn có thể kiểm soát và cố gắng không lo lắng về những gì bạn không thể. Sự biến động ngắn hạn có thể là một món quà cho nhà đầu tư tập trung – nếu chấp nhận điều đó.
Ngoài ra, một bài học quan trọng khác ở đây là việc cố gắng dự báo các xu hướng hoặc số liệu kinh tế vĩ mô và chính trị là việc làm vô nghĩa và những dự báo như vậy sẽ tạo ra sự phân tâm tồi tệ đối với nhiều nhà đầu tư và doanh nhân. Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là các nhà đầu tư nên hạn chế nghiên cứu hành vi của thị trường.
Giá cổ phiếu khác với giá trị nội tại vì nhiều lý do, bao gồm phản ứng tâm lý thái quá và hoặc đánh giá sai lầm về kinh tế. Các nhà đầu tư tập trung có vị trí hoàn hảo để tận dụng lợi thế này. Tuy nhiên, nếu họ kết hợp các dự đoán kinh tế vĩ mô hoặc thị trường chứng khoán vào mô hình của mình, họ sẽ tự làm giảm lợi thế cạnh tranh của chính mình.
“Đa dạng hóa dành cho nhà đầu tư không biết gì; nó không dành cho người chuyên nghiệp. ” – Charlie Munger
Theo: Valueway